Thứ Hai, 28 tháng 9, 2009

Đoản khúc tình yêu 1

ĐOẢN KHÚC YÊU


Phượng đỏ đèn khuya đường Trần Hưng Đạo ngày nào tôi nhớ…

Chiếc xe đạp chẳng thèm leo dắt bộ đi qua, đi lại mắt ngó nghiêng ngó dọc ước gì gặp lại người ấy tôi mơ…

Bà bán bánh chưng, báng ú rao buồn trong đêm vắng… ú… chưng…. Đây…

Tôi mỉm cười mua một chiếc bánh ú chưng ngồi xuống vĩa hè ngày ngày em đi qua chợ…

Chắc chắc bước chân đã dẫm lên nền hè và anh sẽ ngồi đây trên dấu giày em, nhấm nháp bánh ú, nhấm nháp nổi cô đơn thất vọng.

Bánh xanh màu lá lòng son, như tình tôi dành cho em ngày ấy…

Tháng năm qua xác xơ, qua bao mùa hè lá phượng rơi, xác ve buồn chất đầy ngăn kỷ niệm.

Tôi có hát ca cả đời cho em nghe câu hát lạc nhịp, điệp khúc muôn thuở, anh yêu em ….. cũng chẳng để làm gì…. Theo sự căm giận em dành cho anh 20 năm không nhớ !

Tôi hận tôi, tôi hận mù tình, tôi hận cái quán nào ngày ấy giam chân em, tôi hận lời yêu thương có cánh.

Đêm qua đêm những lần sau, tôi ngồi trên vĩa hè nghe ve hát lời thương, ăn bánh ú đêm bà rao não nuột…… ú… đây……

Để cả đời trong giấc mơ buồn thảm được hôn một lần lên đôi mắt dộp của em, hôn lên đôi môi hột gạo no tròn như đang hỏi, ai cho mà mộng ?

Tháng năm ơi ! lấy hết của ta tình yêu và nổi nhớ, để cho ta khi nghĩ về em chỉ nhớ mỗi bà bán bánh chưng rao câu rao …u….ú….ú đây.

Đường Trần Hưng Đạo ngày nào ta say ngồi bên cổng trường 20 năm chờ em về trong đêm định mệnh… ta chờ nhau đến tận bây….. nhưng khoắc khoải lời rao còn đâu, bà bánh chết rồi, ông tám khùng cũng chết, quy nhơn xa thời ấy, anh cũng chết rồi đời trai trẻ yêu em

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét