Đoản khúc tình yêu 2
ĐOẢN KHÚC TÌNH YÊU
HBut
Phượng đỏ đèn khuya đường Trần Hưng Đạo ngày nào tôi nhớ…
Chiếc xe đạp chẳng thèm leo dắt bộ đi qua, đi lại mắt ngó nghiêng ngó dọc ước gì gặp lại người ấy tôi mơ…
Bà bán bánh chưng, báng ú rao buồn trong đêm vắng… ú… chưng…. Đây…
Tôi mỉm cười mua một chiếc bánh ú chưng ngồi xuống vĩa hè ngày ngày em đi qua chợ…
Chắc chắc bước chân đã dẫm lên nền hè và anh sẽ ngồi đây trên dấu giày em, nhấm nháp bánh ú, nhấm nháp nổi cô đơn thất vọng.
Bánh xanh màu lá lòng son, như tình tôi dành cho em ngày ấy…
Tháng năm qua xác xơ, qua bao mùa hè lá phượng rơi, xác ve buồn chất đầy ngăn kỷ niệm.
Tôi có hát ca cả đời cho em nghe câu hát lạc nhịp, điệp khúc muôn thuở, anh yêu em ….. cũng chẳng để làm gì…. Theo sự căm giận em dành cho anh 20 năm không nhớ !
Tôi hận tôi, tôi hận mù tình, tôi hận cái quán nào ngày ấy giam chân em, tôi hận lời yêu thương có cánh.
Đêm qua đêm những lần sau, tôi ngồi trên vĩa hè nghe ve hát lời thương, ăn bánh ú đêm bà rao não nuột…… ú… đây……
Để cả đời trong giấc mơ buồn thảm được hôn một lần lên đôi mắt dộp của em, hôn lên đôi môi hột gạo no tròn như đang hỏi, ai cho mà mộng ?
Tháng năm ơi ! lấy hết của ta tình yêu và nổi nhớ, để cho ta khi nghĩ về em chỉ nhớ mỗi bà bán bánh chưng rao câu rao …u….ú….ú đây.
Đường Trần Hưng Đạo ngày nào ta say ngồi bên cổng trường 20 năm chờ em về trong đêm định mệnh… ta chờ nhau đến tận bây….. nhưng khoắc khoải lời rao còn đâu, bà bánh chết rồi, ông tám khùng cũng chết, quy nhơn xa thời ấy, anh cũng chết rồi đời trai trẻ yêu em…..
THÔI ĐỪNG - EM ĐI.
HBut
Tháng chín mưa rơi rơi, biển cồn cào dậy sóng,
gió thu xao xác lá dừa reo trước biển em bên anh buồn...
nghe nhịp đập con tim ngày mai chia tay 2 ngã đường về xa ngái, em thở dài siết chặt tay anh.
Sóng trào dâng con còng gió chạy rông đào hang ngang dọc, cát vo viên từng kỷ niệm buồn...
Sory sory.. ai đi về muôn nẻo đường thương, để cho tôi lặng mòn nhìn bóng ông tám khùng đi tặng hoa đám cưới.
Ôi ông ơi ! cả đời ngụp lặn tìm cho mình những hạnh phúc được tặng hoa cho mọi người, cái gì ông cũng quên chỉ có đám cưới, giỗ, đám tang ông nhớ tất tật tặng hoa cho đời ông chẳng cần, họ nhận lấy hay không?
Quy nhơn buồn ngày ấy chia tay, quy nhơn mất ông tám khùng dạo ấy… bà bán bánh ú chưng ngày tôi còn đi học tiếng rao hời nghe nặng buổi đêm mơ…ú …u …ú chưng đây…. Zịt….Lộn đây…. Chen ngang tiếng rao đêm, tôi nhớ mẹ tôi tảo tần kho cá mướn… bên lửa lò đỏ khói mắt cay…
Tôi và em chia tay ! 21 tuổi đi theo chồng biệt xứ,
Tôi chẳng khá hơn em quê nhà vài ba chữ chẳng làm nên chuyện, tóc xanh rêu kỷ niệm đã úa màu.
Không có gì ngoài sân trước với vườn cây, một cô vợ hai thằng con thơ dại.
Không như em con lớn vào đại học, chẳng lo toan tất bật ngày cầu lông , tenis tối thảnh thơi tản bộ lòng vòng…
Tháng chín này tròn những 20 năm cũng ngày ấy… em đi tôi buồn trong giá lạnh một mình ra bãi biển lặng ngắm những chú còng, liên tưởng đến đời tôi …
Gặp lại em ! ở nữa cuộc đời, bên này sóng, bên kia là vách núi, ta chung nhau ô thước một nhịp cầu… sông sâu…
Không có bến đâu em, không có thuyền anh đậu, không có ánh trăng chở đầy nhau mắt nhớ, không lời yêu bởi không thể gieo vần…
Chút muộn màng luyến ái chi giao ở cái tuổi 40 buồn cười thế thái, bướm chẳng còn hoa đã úa nhạt phai, phượng đã ngập 20 năm chôn vùi ngày xưa ấy…
Em hiện về gây sóng gió lòng ai, telephon, email cháy đêm dài không ngủ, con mắt ướt nhớ ai tuyệt vọng….
Lời có cánh, anh ơi, đàn ông cái người là vậy ! có tội gì đâu em chỉ muốn đẩy đưa bạn nào chả bạn…
Tôi lại trở về là tôi, cô đơn ngạo nghễ,… thôi nhé ta mệt rồi ! ngồi bên đường viết vội một lời thương…
Rồi mai trong cõi vô thường,
Ta làm sõi đá lót đường em đi.
Rồi mai ta tiển em đi
20 năm nữa xuân thì còn rơi…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét